TUỔI TRẺ VỚI HẠNH NHẨN NHỤC

ĐỒNG TRÚC

TUỔI TRẺ VỚI HẠNH NHẨN NHỤC

(Riêng cho các Em Đoàn viên, Ngành Thanh-Thiếu)

Nầy Em !

Em là một trong lứa tuổi Thanh Thiếu Niên, trái tim Em đang chứa đầy máu nóng, hay thường được cho rằng, tuổi trẻ mang đầy nhiệt huyết. Mỗi khi có người nào đó, nhục mạ đến Em, máu trong người Em sôi lên, toàn thân Em nóng rực, rồi Em muốn trả thù người đó bằng cách nào, cho đã cơn giận dữ. Hoặc mỗi khi Em suy nghĩ, sắp làm một việc gì, lòng Em nóng nảy, bồng bột, muốn làm ngay, làm gấp trong chốc lát là xong !

Sự nóng nảy và nông nổi ấy, chắc chắn nhiều lần khiến Em phải hối hận và trong đau khổ.  Dĩ nhiên, có lắm lúc Em cũng muốn bình tĩnh lại, đợi lòng đang nóng giận, nguội đi một chút ; nhưng rồi, khi gặp việc, cũng chứng nào tật ấy.  Ở đây, muốn giúp Em một phương tiện, để tự chủ lấy mình, tôi xin giới thiệu đến Em về “Hạnh Nhẫn Nhục”, do Đức Thích Tôn đã dạy :

Nhẫn nhục không có nghĩa là ươn hèn hay khiếp nhược, hay còn được cho là khom lưng, cúi đầu, chịu phục, trước mọi hành động bạo tàn của người nào đó, mà là kiên gan, bền chí, nhẫn nhịn, chịu mọi sự mạ nhục, sự khó khổ, sự khen ngợi, kể cả sự thắng thế, để làm chủ lấy mình, để sau rồi xây dựng lại họ.  Do đó, nếu muốn nhịn, chịu được sự nhục mạ, hay thóa mạ, đề nghị với Em, nên tự nghĩ thế nầy Em nhá : -Người mắng mình, thóa mạ mình, tại mình nói sai, làm quấy, hay có thể vô cớ tự họ đặt điều cho mình ?  Dã dụ, mình làm quấy, nói sai điều gì, nên họ mắng chửi mình thì điều ấy rất đáng, còn gì mà mình phải trách giận ! Phải không Em ? Đã không giận trách họ là chớ, mà chính mình phải xin lỗi người ta là khác.  Vì tại mình gây nên “nhân”, nên họ mới trả “quả”.  Như vậy, người gây “nhân” mới là người đáng tội, đáng trách.  Hay nói một cách khác với Em, mình gây nên lầm lỗi, bị người ta mạ nhục, thì mình nên tự trách mình, không nên oán giận người, có thể mang ơn họ nữa là khác, vì nhờ họ, cho mình một bài học xứng đáng, để nhớ mãi và tránh sự lỗi lầm trong đời sống .

Nếu mình không làm điều gì quấy, vô cớ, tự đâu bày chuyện để nhục mạ mình, Em nên tự nghĩ :-Người ấy không biết lẽ phải quấy, họ đã mất hết trí khôn, là một kẻ “cuồng si” không khác.  Em nên thương xót , hơn là trách giận họ.  Vì hơn thua với với kẻ “cuồng si”,thì chính Em cũng trở thành người có trí cuồng như họ,  phải không Em ? Hơn nữa, nếu Em thấy mình là phải, mà bị họ mạ nhục, đề nghị Em, cứ giữ cái phải của mình, nếu Em mắng chửi lại họ, thì Em cũng sai quấy như họ, phải không nào ? Một câu chuyện kể, có anh chàng mặc bộ quần áo trắng đẹp, đang đi trên lộ, bèn gặp một nhóm chăn trâu, đang chơi bùn bên đường lộ, mình mẩy lem luốt; họ rất ghét cái trắng sạch của anh chàng kia, nên nhóm chăn trâu đang chơi bùn, liền hốt bùn vãi lên tung tóe vào người anh kia. Lúc ấy, anh chàng kia nên chạy thoát, hay nên hốt bùn vãi lại chúng ?

Nếu anh chàng kia muốn giữ cho tròn trắng sạch, cố nhiên anh phải chạy để thoát.  Cũng vậy, thưa Em ! Muốn toàn vẹn lẽ phải, Em nên nhẫn nhịn kẻ quấy, đợi qua cơn giận, ngỗ nghịch của họ, Em tìm cách phân giải cho họ, chắc chắn có kết quả hơn nhiều !

Hoặc giả, Em là người tốt, kẻ xấu thấy ganh ghét Em, họ đến lăng mạ, sĩ nhục Em, khi ấy, Em nên coi lời mạ nhục đó, như gió thoảng qua, không cần chống đối, vì trong Em sẵn có “Sen Trắng-Áo Lam”, nên kẻ mang việc xấu đến, họ sẽ tự chịu lấy . Phật dạy :-“Kẻ ác, hại người hiền, như ngữa mặt lên trời phun nước bọt, nước bọt không tới trời, trở lại rơi trên mặt mình, hay như ngược gió tung bụi, bụi chẳng  tới người, trở lại, bụi làm nhơ nhớp mình.“

Khi bị nhục mạ, nếu Em không dằn được cơn nóng giận, tất nhiên Em chửi mắng hay đánh đập lại họ … Rồi cứ thế mãi, họ vay, Em trả, vay trả, trả vay, không bao giờ chấm dứt – Phải không Em ? Khuyên Em, mình nên áp dụng trong câu, lời Phật dạy: “Lấy ân báo oán, oán liền tiêu diệt”, thì nhẹ nhàng –thanh thoát biết là bao !

Nghĩ vậy ! Nói thế ! Em cho rằng nhịn họ, e họ sẽ cho mình là khiếp nhược ? Không phải thế đâu Em ! Em là người cao thượng, có chí lớn, vì trong Em có sẵn “Áo-Lam – Sen Trắng”, hạnh nhẫn nhịn những lời nhục mạ của người bất lương, không phải vì Em sợ họ, mà chính vì cái chí lớn của Em . Ví như, Em đang có cái chén kiểu, quý giá, có người nào đó đem cái muỗng dừa, hay cái chén sành, đến chọi thử với cái chén kiểu quý của Em, khi ấy, thử hỏi Em nên chọi hay nên nhịn thua họ ?

Em cho rằng nhịn họ, để bảo vệ tính tốt, lẽ phải và chí lớn của mình, để mặc tình họ gây tội ác, như vậy e tỏ ra mình ích kỷ hay tiêu cực, không có tinh thần xây dựng cho người. Không phải nhịn họ là ích kỷ đâu Em ! Vì nhịn hay nhẫn là phương pháp lợi toàn vẹn. Vì khi nóng giận, người ta mới thóa mạ Em, khi ấy Em cũng nóng giận, Em chống đối với họ …Hai nóng giận – giận nóng gặp nhau, ắc nhiên chạm nhau thì phải nổ. Như vậy, khi nóng giận, chống đối người, không có nghĩa là xây dựng họ, mà chính là gây oán thù . Có người tự nói : “Tôi chống lại, là vì tôi thương họ, muốn cải thiện giùm họ”, ấy là lời, mượn nhân nghĩa để che đậy cái tính xấu, nóng nảy của mình .

Chẳng những, mình nhịn, chịu sự nhục mạ, mà còn phải nhịn, chịu sự khó khổ nữa đó Em ! Bởi vì, con người sanh ra trên đời, không phải đi đâu, đến đâu, hay lúc nào cũng gặp toàn nhung gấm, lụa là ; ngược lại, mình còn phải đương đầu với phong ba, bảo tố. Bị nhục mạ, gặp cảnh trở ngại, tuy khó nhẫn nhịn, nhưng người ta dễ biết để phòng, nên có thể nhịn nhẫn được. Được ngợi khen, gặp việc thắng thế là điều tốt, thỏa thích ý mình, nên ít ai để ý dè dặt, do đó, mặc tình tâm phóng túng, dễ gây tai họa rất lớn, như chiếc xe kia vào đường hiểm nguy, xe không bị lật, thường hay bị lật nhào ở đường thẳng, phải không Em ?

Người bị nhục mạ, nhịn không được cơn đang tức giận, nên gây tai họa, kẻ gặp trở ngại, nhịn không được, gây buồn nản, nên bỏ dở công việc, mình được ngợi khen, được thắng thế, nên không nhịn được lòng tự đắc của mình, nên dễ sinh ngã mạn, khiến mọi người đều không ưa,không thích, hay ghét mình.

Khi biết nóng giận là tính dữ, nản chí là nết hư, thì ngã mạn cũng là tật xấu, đó Em ! Em biết không ? Khó trị nhất là ngã mạn, vì mình không thể biết được nó khởi tự bao giờ, lúc nào, chỉ có kẻ khác biết thôi . Phật đã dạy “Có thế lực mà không ỷ mình, là khó “

Người không có hạnh nhẫn , ít khi làm chủ được chính mình, nên thường khi bị ngoại cảnh chi phối. Người biết nhẫn nhục, dù gặp việc lớn cũng tự hóa ra thành nhỏ, dữ trở thành hiền, không mấy khi phải hối hận, lại được tâm thường an lạc nữa  ! Phật dạy “Người trí, có chí Tu Nhẫn Nhục, người ấy, có dáng điệu hòa nhã, hằng tươi tỉnh, thích vui cười, mọi người chung quanh, thấy đều hoan hỷ, nhìn không biết chán “…(Kinh Ưu-Bà-Tắc-Phẩm nhẫn nhục)

Nầy Em ! Người hay nhẫn nhục là đã tạo cho mình một nghị lực phi thường, thắng cả nội tâm và ngoại cảnh. Trong Kinh Phật Di Giáo, Phật dạy “Người hay nhẫn nhục mới đáng gọi là Bậc hữu lực Đại Nhân”. Thật vậy đó Em ! Bậc Đại Nhân bao giờ cũng kiên nhẫn, bình tĩnh trước mọi hoàn cảnh. Chỉ có hạng người “vũ phu” mới có nóng nảy, hấp tấp, nói và làm theo nội khí nhất thời.

Xét qua sự nhẫn nhục, Em đã thấy rõ chỗ quý giá và lợi hại như thế nào rồi đó.  Giờ đây ! Mời Em cùng tôi bắt tay ngay vào việc tập luyện, làm hành giả Tu Nhẫn Nhục. Thực tập đi Em ! Mới thấy sự lợi ích thiết thực của nó. Đối với lứa tuổi Thanh Thiếu Niên như Em, mà thiếu Hạnh Nhẫn Nhục, thì không mong gì thành công trong hiện tại, và lập nghiệp cho tương lai. Bởi vì, trong lúc Thiếu thời, Em thường sống về tình cảm hơn lý trí, nên Em và tôi phải tập sống nhẫn nhục, để hạn chế bớt sự sôi nổi, bồng bột trong lòng. Vậy đó, thưa Em !

Hơn nữa, Tuổi Thanh-Thiếu Niên của Em, chưa từng nếm mùi cay đắng, chua ngọt của cuộc đời, nếu có chăng, cũng chút ít thôi, nên kinh nghiệm sống cho đời chưa có, hay chưa đủ, vì thế tâm của Em dễ “hăng hái “ nhưng cũng dễ “chán nản”. Tập hạnh nhẫn nhục, sẽ giúp Em có đủ thì giờ cho lý trí làm việc – Nhẫn nhục sẽ tập cho Em có tính dẽo bền khi va chạm với cuộc đời ! Vì thế, đời Niên Thiếu rất cần có “Hạnh Nhẫn Nhục”

Nầy em ! Muốn đạt được hạnh nhẫn nhục, Em và tôi cũng cần phải “Quán Từ Bi” nữa đó ! Vì có nước Từ Bi, mới dập tắt được lửa nóng giận. Từ Bi sẽ giúp Em và tôi hăng hái hoạt động, kiên nhẫn vượt mọi khó khăn, để thành công trên công trình lợi tha viên mãn …

Hẹn Em lần sau , sẽ gặp lại nhau, Em nhá !

ĐTR-HC.

digg delicious stumbleupon technorati Google live facebook Sphinn Mixx newsvine reddit yahoomyweb