THƠ: THƠ VIẾT VỀ TRĂNG NHÂN NGÀY TẾT TRUNG THU
THƠ:
THƠ VIẾT VỀ TRĂNG
Nhân ngày TẾT TRUNG THU
Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu.
Trời mơ trong cảnh thực huyền mơ.
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt.
Như đón từ xa một ý thơ”
(Hàn Mặc Tử – Đà lạt trăng mờ)
Người về chiếc bóng năm canh
Kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc nửa soi dặm trường.
(Kiều – Nguyễn Du )
Hôm nay có một nửa trăng thôi,
Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi!
Ta nhớ mình xa thương đứt ruột!
Gió làm nên tội buổi chia phôi!
( Một Nửa Trăng – Hàn Mặc Tử )
Cổ nhân kim nhân nhược lưu thủy
Cộng khan minh nguyệt ưng như thử
( Bả tửu vấn nguyệt_ Lý Bạch )
(Người xưa người nay rồi cũng như nước chảy
Cùng ngắm trăng sáng như vậy thôi)
Bất hướng Đông Sơn cửu
Tường vi kỷ độ hoa
Bạch vân hoàn tự thán
Minh nguyệt lạc thùy gia
(Lý Bạch – Ức Đông Sơn)
Non Đông xa cách bao xuân
Cây tường vi đã bao lần nở hoa
Mây xưa hẳn vẫn bay xa?
Trăng xưa biết rụng xuống nhà ai nao?
(Nhớ Đông Sơn – Ngô Tất Tố dịch)
Phản hồi (0)
Trackbacks - Pingbacks (0)