THƠ : TÌNH XUÂN VẠN HẠNH
07-01-2012 |
|
2 phản hồi »
THƠ
Nguyên Viễn
TÌNH XUÂN
VẠN HẠNH
Dẫn nhau đi giữa tình xuân bát ngát
mang lam tình dào dạt chuỗi đam mê
mãi dấn thân !…
nào tính chuyện quay về
vì sen trắng nhụy vàng vươn ánh đạo.
Đi xây mộng cho thỏa tình ấp ủ
đi ươm mầm gieo chủng tử hoa nghiêm
diệt tan :
niệm tỵ hiềm si tham mạn
để không còn nhức nhối nỗ hoài mong .
Cho mùa thu đừng rơi thêm lá rụng
để mùa đông tuyết giá bớt giăng đầy
giữ mùa xuân,
hằng mãi với đất trời
lam xanh nụ vạn nẽo đường hải – nội .
Dẫn nhau đi
giữa xuân lam lộng gió
gom hương sen kết tụ bạch liên đài
kết trăng sao …
thành quang thể bồ đề
chiếu lam tình xuân vạn hạnh hằng xuân
Khoác lên xuân màu áo lam muôn thuở
điểm hồng thêm tơ nhụy đóa Trắng Sen
giữ nguyên sinh
ni liên thuyền, cội thọ …
thắng não phiền hằng vạn vạn ma vương.
Dẫn nhau đi
tận chân trời thiện mỹ
ôm lam tình phổ thành khúc xuân lam
dây thân ái !…
bất khả phân doàn kết
đẹp tình xuân, xuân vạn hạnh tình xuân .
Phản hồi (2)
07-01-2012 at 18:27
Thân gởi HTr Nguyên-Viễn,
Thơ rất hay,
nhưng nhức đầu lắm đó!
Mãi tìm từ, giăng mắc nhện tơ,
Dẫn nhau đi trong sương-mù tữ-ngữ!
Kẻ hèn này, sẽ lạc mất…
đường mơ…./.
San Jose, Jan 07, 2012.
HTr Tâm-Nghĩa Lê-hữu-Đàng
07-01-2012 at 20:18
ĐÔI LỜI VỚI Ý THƠ
Thơ của Nguyên Viễn, thật tuyệt vời !!!
Nhưng, Ô hay !
Mùa Thu nào tránh khỏi lá vàng bay,
Mùa Đông nào, không tuyết giá giăng đầy !
Dẫn nhau về
“Xây Dựng Lại Ngôi Nhà Đang Ở”
Thắng não phiền, phổ thành “Khúc Xuân Lam”
Minneapolis 07-Jan-12
ĐTR.
Trackbacks - Pingbacks (0)