THƠ : TIỂN BIỆT NGƯỜI ANH VẠN HƯỚNG ĐỜI
THÍCH NỮ THUẦN TÍN
TIỂN BIỆT NGƯỜI ANH VẠN HƯỚNG ĐỜI
Vọng bái anh Nguyên Ngộ Nguyễn Sĩ Thiều
***
Được tin anh an nhiên về cõi Tịnh,
Nẻo vô thường, cầu Cực Lạc thong dong Để lại vô vàn con tim dại long đong ,
Cảnh cũ người xưa vô cùng thương tiếc.
***
Em biết lắm đời vô thường huyễn mộng,
Ngũ ấm thân đành chịu cảnh hợp tan.
Nhưng giọt phân kỳ em vẫn không ngăn,
Trong khoảnh khắc em nghe lòng thao thức.
***
Bởi thế gian hiếm tìm đâu ra được,
Một tâm hồn cao thượng như anh. Anh như tấm gương chứa đũ hạnh lành,
Tham sân si chuyển thành Bi- Trí- Dũng.
***
Mất mát biết bao đàn em ở lại,
Ôi! biển đời đầy bão tố phong ba.
Khi nắng gắt giữa lúc trời vào hạ,
Đêm đông về lạnh buốt cả con tim.
***
Anh đem tình thương sưởi ấm niềm tin,
Cho tà áo lam bay khắp thế giới.
Giờ đây sen nở trên miền Tịnh Độ,
Thượng Phẩm Thượng Sanh Phật đón anh về.
***
Nhưng thuyền lam bồng bềnh trên biển cả.
Sóng to gió lớn lại thiếu tay chèo.
Ta Bà Địa đang chờ anh hội phản, Lái thuyền đời ra khỏi bến sông thương.
***
Để lìa xa cảnh khổ của đoạn trường,
Chóng trở lại bên đường chân hạnh phúc.
Cùng nhau hãy yêu đời thương thế tục,
Mở tấm lòng đánh thức kẻ say vùi.
Bạt khổ đau, ban bố phút anh vui,
Cho nhân loại đời người thêm tươi sáng.
***
Thích Nữ Thuần Tín: PD: Nguyên Lợi
Phản hồi (0)
Trackbacks - Pingbacks (0)