THƠ
***
Ngày xuân Đinh dậu lại về
Ta nghe gió hát giữa quê hương này;
Đất trời mở một đường mây
Non sông tương ngộ tháng ngày cười khan;
**
Ngày đông mơ ước nắng vàng
Đàn chim nho nhỏ mở toang mắt nhìn;
Quan san bụi lấm đường vinh
Sông in bóng nguyệt lời kinh ai cầu;
**
Đất trời một thoáng qua mau
Kể chi được mất con tàu thế gian;
Nắng reo đùa với mưa ngàn
Gà reo đùa với khỉ đàn hôm nao;
**
Xuân về đừng hỏi tại sao?
Cứ vui cho thỏa những ngày lạnh đông;
Mặt gà ta, mặt gà ông
Hơn thua đã có trong lòng của nhau;
**
Can chi sông chảy qua cầu
Hồn non vẫn ngự trên đầu thế gian;
Dẫu đông mưa nát cỏ ngàn
Hồn xuân non nước cỡi hoàng hạc bay.
**
Bụi hồng theo gió lắt lay
Bụi hoa theo gió đùa bay phương nào;
Xuân là điểm hẹn trăng sao
Nên trăm hoa nở reo chào cuộc chơi.
**
Niềm vui xin để cho đời
Can chi ong bướm lắm lời thị phi;
Đất trời nuôi dưỡng hồn thi
Trà thơm một chén, tường vi một vườn;
**
Dẫu cho đời có vô thường
Dẫu cho cát bụi giữa đường tung bay;
Cho đời dù có ngủ say
Trong ta xuân vẫn như ngày ấy thôi.
Xuân Đinh Dậu – 2017